Truyện Voz 18+ Confession Hàng Tuyển f17 Tin HOT

[ Review ] - Ở chung với gái Chap 10

Tình hình là rất tình hình, tình hình là sốt sình sịch các thím ạ.
P/s: kệ mịa mấy thằng lều báo, khi nào em lên được vtv hẵng tính .
À cái tình hình em nói ở trên là hôm qua em suýt bị cưỡng dâm .
Ấy các thím đừng nóng. Không giống kiểu trên JAV các thím hay xem đâu. Từ từ, hít thở sau, khí tụ đan điền, dồn lực vào lòng bàn tay, chuẩn bị quay đi các thím .
Sự việc cụ thể như sau (em xin nhắc lại là có chuyện gì em cũng không màng tính mạng mà mang lên đây hầu các thím nên nếu em có bị gấu cắt tờ rym thì các thím nhớ quyên góp tiền cho em sang Thái nhé).
Tối hôm ấy, trăng thanh gió bão, bụi chuối đung đưa (cái này em mượn của thím noel, chứ sau khu em ở toàn cột điện, chó đái người ỉa, lấy éo đâu ra khung cảnh hữu tình thế ). Em lại luyện JAV như mọi hôm. Tiện thể báo cáo các thím 2 việc cho các thím hiểu. Thứ nhất, tại sao em có gấu mà vận luyện JAV? Vì đam mê. Em xem từ hồi lớp 8, mả cha thằng bạn nó đầu độc em. Cơ mà thời ấy toàn xem mấy đoạn ngắn ngắn, chạy được 5s đã phập phập rồi. Bởi vì thời ấy cũng chả có gì mà chọn, cũng chưa có liên xô nhu bây giờ, mạng thì cáp đồng vịt teo, có mà xem là tốt rồi. Bây giờ thì em xem cũng có chọn lọc lắm. Chỉ xem cái loại có nội dung + diễn viên đẹp + xuất trong + không che thôi . Thứ hai, tại sao lại xem JAV như mọi hôm. Đấy là do con bạn em dạo này đi làm parttime, từ 6h đến 9 rưỡi. Không biết làm gì, hình như bán hàng họ gì đấy, nên em có khoảng thời gian trống mà chả biết làm gì, đành phải đi du học.
Bạn đang đọc truyện Voz tại TruyenVoz4U.blogspot.com

Hôm qua đang xem cô y tá áo hồng khám tờ rym cho bệnh nhân thì con bạn về. Giật cả mình. Cuống cuồng tắt máy học bài . Thực ra trước giờ toàn giữ hình tượng trong sáng thánh thiện thôi các thím ạ. Có bao giờ để cho con bạn biết là em xem porn đâu. Mà thế éo nào cái máy chết tiệt lại dở chứng đúng lúc, đơ cmn màn hình luôn, giữ nút off mà không được. Thấy em cứ loay ha loay hoay, con bạn mới ngó vào màn hình. Xong nó ngẩng lên nhìn em độ 10s. Em cũng đơ theo máy luôn. Xong nó quay đi, treo áo khoác lên móc, buông một câu:
-Ren Azumi hả? Đứa này mới thì phải.
Nồi? Thế là thế nào? Khoan...Em bắt não hoạt động tí các thím ạ. Con bạn em nó cũng luyện bí kíp giống em à? Có lẽ nào.....nó và em là huynh muội đồng môn? Trời đất quỷ thần ơi. Từ lúc em nhập môn đến nay, đây là lần đầu tiên em có 1 nữ tử là đồng môn hạ, không những xinh đẹp mà nội công hay võ học đều rất cao thâm (em đoán thế).
Chém tí chứ thực ra em vẫn đang đơ đấy. Con bạn thì vẫn thản nhiên, lại còn nhìn em cười đểu nữa chứ . Mãi thì em cũng tắt được cái máy chết tiệt, đột nhiên con bạn gọi:
-Ê.
-Gì?
-Tuần này không về à?
-Có chứ. Nhưng thứ 3 t mới về.
-Thế à? Thế về có làm phát không?
-Có. Á. Phát gì?
-Không phải giả vờ. Thế sao hôm nay còn xem cái này?
-Ơ...
-Sao thế.
-Chả sao.
-Chán vợ à?
-Không. Vớ vẩn.
-Ồ, thế là chán thật rồi.
-Im đê.
-Đéo im. Làm sao. Đàn ông thằng nào chả thích ngực to, ghét ngực phẳng. Hê hê.
-Ờ đấy thì làm sao?
-Tao cũng ngực to này.
-Biến đê.
Tiến sát lại phía em.
-Đây này, đây này (kéo cổ áo xuống). 
-Đi ra, đi ra.
-Lại còn ngại, tao không mặc chip đâu (cười nham hiểm).
-Tao hiếp mày bây giờ.
-Hộ cái.
-...
-Hộ cái xem nào, đang máu (lại cười).
-...
-Mẹ cái thằng bất lực, thằng đàn bà.
-Kệ mẹ tao. Tránh ra cho tao đi.
-Đi đâu giờ này?
-Hỏi làm gì?
-Quan tâm người yêu tí (cười nữa, cơ mà thấy xinh phết, trước giờ toàn thấy nó chửi bới mình, chả thấy cười bao giờ ).
-Thôi mày đi ngủ đê. Sau đừng có đùa kiểu ấy nữa. Không vui đâu.
-Tao có đùa đâu?
-Cái gì?
-Thôi mày đi đi.
Thế là cắp đít ra khỏi nhà các thím ạ. Lang thang đến gần 11 rưỡi mới mò về phòng thằng em ngủ nhờ. Lúc ra khỏi khu trọ, đi ngang qua nhà bà chủ em còn thấy con bé con chủ nhà đang đứng gọi điện thoại trước cổng, mắt rơm rớm nước. Thấy em nó còn thụt vào trong, em thấy nên cũng éo hỏi han gì nó nữa. Dính vào gái mệt bỏ mịa. À có chuyện này, từ mấy hôm trước, cơ mà phải xin ý kiến sếp (gấu) mới dám cho lên đây. Cơ bản cũng hơi liên xô tẹo. Nói luôn là có liên quan em L ấy ạ. Câu chuyện được bắt đâu như sau (thế éo nào mà dạo này em toàn rì viu 18+ thế nhỉ? Các bác đừng đòi uncen nữa):
Ngày hôm đó, 23h kém 8 phút, mưa như trút nước, hà nội đã biến thành hà lội. Đang phóng xe với tốc độ kinh hồn 15km/h (em nói thật nước ngập bánh xe các thím đi nhanh hơn em gọi các thím bằng cụ luôn), thì có điện thoại. Tấp vào lê, vừa rút cái điện thoại màn hình vỡ đôi ra, chưa kịp bấm nút xanh thì...Rào...Đờ mờ....Con Audi Q7 lướt tới, thế là em ướt toàn bộ từ đỉnh đầu đến lỗ đít luôn (mặc dù có mặc áo mưa, loại 2 mảnh ).
-Alo, anh nghe em (em L).
-Hức hức...
-Sao đấy?
-Hức..anh ơi...
-Em đang ở đâu? Có ai ở đấy không?
-Không..Em đang một mình ở nhà.
-Rồi, cứ ở yên đấy, anh đang tới rồi..
Cúp máy. Tăng tốc lên 20km/h, bay đến chỗ em L. À cái đoạn này là cái đoạn em vẫn còn ăn đồ luộc bên chỗ em L ấy nhá, nên em biết nhà, sau đợt đấy thì em ấy chuyển đi chỗ khác, giờ em vẫn chưa biết.
Xịch..Đỗ xe trước cổng, mở khóa, dắt xe vào. À các thím ở trọ chắc cũng biết, cũng có nhiều nhà người ta cho thuê rồi để người thuê cầm chìa khóa cổng luôn, đi về lúc nào thì tùy. Đợt đấy em suốt ngày sang bên ấy ăn cơm nên em L đưa chìa cho em đánh 1 cái, tiện (rút) ra (đút) vào.
Mở cửa, thấy em L đang ngồi thu lu trong góc phòng, kéo chăn sát lên tận cổ, quay mặt vào trong tường. Em đi tới gần, vỗ nhẹ vào vai em ấy:
-Này...
Bốp...Ăn ngay 1 quả đấm vào mặt, ngã ngửa cả ra sàn, tí nữa thì gẫy mũi. Em L lúc ấy mới quay ra.
-Ôi anh...Em xin lỗi...Em cứ tưởng...
-Tưởng gì..
-Ối..Á...Anh chảy máu rồi kìa..
-Không phải em đánh anh chảy máu đâu...
-Lại còn không..Để em xem nào..
Nói các thím biết, em chảy máu không phải vì ăn đấm thật mà tại...Xin tả sơ qua. Áo 2 dây, cổ chữ v khoét sâu, quần đùi đến bẹn, chất liệu satin chuyên mặc đi ngủ, màu hoa cà, gấu có thêu ren, lại còn hơi chật nữa, xịt cả máu mũi luôn.
Em L chạy loanh quanh khắp phòng mới tìm được ít bông, vo vo lại lau mũi cho em. Em ý bị cận, mà lúc ấy thì lại tháo kính ra (cho nên mới cho em 1 đấm) nên cứ phải dí mặt sát vào mới nhìn thấy. Đang lau thì đột nhiên em ý dừng lại, khoảng 5s. Rồi từ từ tiến mặt lại gần. Gần nữa, gần nữa, gần mãi. Cho đến khi...À các-thím-cũng-biết-là-cái-gì rồi mà. Người em thì mềm cả ra (cơ mà chỗ khác lại cứng lên ). Chợt em ấy vòng tay qua lưng em, đột nhiên em tỉnh ra (lúc nãy đang phê thuốc lào), vội đẩy em ấy ra. Mặt em với mặt em ấy đỏ phừng phừng. Em ấy thoáng nhăn mặt, rồi lại tiến vào. Em lại đẩy ra.
-Anh đi về đây.
-...
-Khóa cửa cẩn thận đấy.
-...
Ra khỏi nhà, khóa cổng, trèo lên xe. Mặt vẫn nóng phừng phừng. Thế là thế éo nào? Câu trả lời đã có vào trưa hôm sau, cái trưa cuối cùng ăn cơm bên ấy. Ra về, đầu cứ nghỉ vớ vẩn, luẩn quẩn trong đầu cái mùi, cái chạm đấy.
P/s: Quên béng đến bây giờ cũng éo hỏi lí do tại sao hôm đấy gọi cho em muộn thế mà lại còn khóc nữa...
Rồi. Các thím tdtt tiếp đi nhé. Chiều em về Thái. Đệch mợ, thằng bạn vừa bị tai nạn mất xong. Các thím cứ bình tĩnh, sao cứ xoắn xoằn xoằn cả lên thế nhở .
Cuộc đời có lúc thăng lúc trầm, có lên có xuống, có vào có ra, thế mới sướng. Chứ ngày nào cũng ôm hôn với chả xếp hình, thế có khác nào xem phim viễn tưởng.
Đâu phải lúc nào con bạn cùng phòng cũng đè em ra đòi xếp hình, có phải lúc nào gấu cũng ngọt nhạt nọ kia, có phải với em L lúc nào cũng có chuyện để nói, lúc nào cũng ăn chơi nhảy múa.
Em, một thằng tỉnh lẻ, đang chật vật dưới Hà Nội này, thím nào trong tình trạng như em sẽ biết. Tự lập 100%, không có gì ngoài đồng lương tự kiếm, vất vả thì cũng chẳng bằng ai nhưng chắc chắn là khó khăn hơn ối người.
Tất nhiên trong cuộc sống, niềm vui nỗi buồn luôn đi đôi với nhau, giống như cuối tuần xếp hình, giữa tuần quay tay vậy. Khi vui, ai cũng muốn nghĩ tới điều vui vẻ, làm những thứ mình thích...Khi buồn, chỉ muốn kệ mịa đời, hay đơn giản hơn là lên voz chổng mông, nhận gạch của các thím, thế là lại vui.
Em cũng nói thêm chuyện này nữa. Review của em, chỉ 80% là sự thật, 20% còn lại là xuất phát từ yêu cầu của các thím. 18+ á? Đối với em chuyện nhỏ như con thỏ. Em còn có một quyển sổ dày hơn 50 trang truyện 18+ các thể loại tự sáng tác lấy, mà em là nhân vật chính, em viết từ lâu rồi, thi thoảng lại lôi ra đọc, xem nó như là tuổi thơ dữ dội vậy. Nhưng đây là voz, không phải lauxanh. Sống ở đâu thì theo luật ở đó, vớ vẩn ass nở hoa như chơi. Nói đùa tí chứ thực ra là em muốn tôn trọng cái voz này, thế thôi.
Tạm vài dòng với các thím, có gì em lên sau. Nếu các thím thích thì em xin kể mấy câu chuyện vui vui bựa bựa cũng được, cơ mà như thế dễ bị nằm vùng lắm
Tags :